作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

李孙宸介绍

李孙宸
李孙宸 ►438篇诗文

李孙宸,明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。

李孙宸,明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。

相关资料
相关作品

绝巘邈无伦,罡风通上界。仙家鸡犬隔尘寰,物外烟霞开罨画。


我来红日下山阿,千山万山发光怪。俯视长虹百道奔,峰峦四百如儿孙。


金光玉乳相闪烁,一一倒景射天门。神怪搜穷耳目换,耸身大诧天地昏。


尘中讵肯轻回首,苍苍之色如可扪。奇石堪帏草堪席,余亦意尽聊偃息。


别有神游非梦游,子期鲍靓如相识。问子何事闹仙都,踏破飞云纷五色。


稚川仙后谁复来,将子白日能生翼。余谢身前本列真,谪向人间几度春。


朝簪虽贵非所适,愿返三清礼玉宸。凭君指点来时路,相逢云水亦前因。


二真闻词颔而许,一笑解颜重致语。之子无忘旧本根,花落水流终有处。


再向阎浮了世缘,清浅蓬莱终待汝。觉后相疑思未安,复惊海日涌红澜。


山腰四望犹昏黑,下界三更更未阑。因知俗骨予未了,山鹤一声天渐晓。


强寻旧路再下山,赢得烟云衣袂绕。

jué yǎn miǎo lún
gāng fēng tōng shàng jiè
xiān jiā quǎn chén huán
wài yān xiá kāi yǎn huà
lái hóng xià shān ā
qiān shān wàn shān guāng guài
shì zhǎng hóng bǎi dào bēn
fēng luán bǎi ér sūn
jīn guāng xiàng shǎn shuò
dǎo jǐng shè tiān mén
shén guài sōu qióng ěr huàn
sǒng shēn chà tiān hūn
chén zhōng kěn qīng huí shǒu
cāng cāng zhī mén
shí kān wéi cǎo kān
jìn liáo yǎn
bié yǒu shén yóu fēi mèng yóu
bào liàng xiàng shí
wèn shì nào xiān dōu
fēi yún fēn
zhì chuān xiān hòu shuí lái
jiāng bái néng shēng
xiè shēn qián běn liè zhēn
zhé xiàng rén jiān chūn
cháo zān suī guì fēi suǒ shì
yuàn fǎn sān qīng chén
píng jūn zhǐ diǎn lái shí
xiàng féng yún shuǐ qián yīn
èr zhēn wén hàn ér
xiào jiě yán zhòng zhì
zhī wàng jiù běn gēn
huā luò shuǐ liú zhōng yǒu chù
zài xiàng yán le shì yuán
qīng qiǎn péng lái zhōng dài
jiào hòu xiàng wèi ān
jīng hǎi yǒng hóng lán
shān yāo wàng yóu hūn hēi
xià jiè sān gèng gèng wèi lán
yīn zhī wèi le
shān shēng tiān jiàn xiǎo
qiáng xún jiù zài xià shān
yíng yān yún mèi rào

选地为园小结庐,一邱亦自足樵渔。久缘意气同开社,岂为漂零赋卜居。


丛竹渐含霜色冷,残荷犹傍晚凉舒。秋光容易留欢赏,宁遣高阳雅会虚。

xuǎn wéi yuán xiǎo jié
qiū qiáo
jiǔ yuán tóng kāi shè
wéi piāo líng bo
cóng zhú jiàn hán shuāng lěng
cán yóu bàng wǎn liáng shū
qiū guāng róng liú huān shǎng
níng qiǎn gāo yáng huì

一时文藻盛炎陬,作者纷纷大雅俦。到处珠光誇合浦,握中谁更擅随候。


眼底之人皆若此,意气吾怜邓伯子。世人铅刀子镆铘,断犀剸兕毫光紫。


任是星文在匣中,四射精光谁可迩。我本烟霞落拓一狂夫,混身久作高阳徒。


壮怀未惬千秋赏,逢人双眼但糊模。与君会面胡不早,把臂片言便倾倒。


流水何期遇赏音,挥杯兼得开怀抱。春风载酒越王台,秋日题诗仙石岛。


越台仙石事已非,感时怀古一歔欷。丹砂葛稚今何在,黄鹤安期去不辟。


何况荣华过眼电泡耳,逐逐营营何所为。怜君本是冥搜士,我亦风尘高逸致。


有身肯受樊笼羁,有心会解幽中意。鱼乐唯应惠庄知,濠梁且共论秋水。

shí wén zǎo shèng yán zōu
zuò zhě fēn fēn chóu
dào chù zhū guāng kuā
zhōng shuí gèng shàn suí hòu
yǎn zhī rén jiē ruò
lián dèng
shì rén qiān dāo
duàn tuán háo guāng
rèn shì xīng wén zài xiá zhōng
shè jīng guāng shuí ěr
běn yān xiá luò tuò kuáng
hún shēn jiǔ zuò gāo yáng
zhuàng huái 怀 wèi qiè qiān qiū shǎng
féng rén shuāng yǎn dàn
jūn huì miàn zǎo
piàn yán biàn 便 qīng dǎo
liú shuǐ shǎng yīn
huī bēi jiān kāi huái 怀 bào
chūn fēng zǎi jiǔ yuè wáng tái
qiū shī xiān shí dǎo
yuè tái xiān shí shì fēi
gǎn shí huái 怀
dān shā zhì jīn zài
huáng ān
kuàng róng huá guò yǎn diàn pào ěr
zhú zhú yíng yíng suǒ wéi
lián jūn běn shì míng sōu shì
fēng chén gāo zhì
yǒu shēn kěn shòu fán lóng
yǒu xīn huì jiě yōu zhōng
wéi yīng huì zhuāng zhī
háo liáng qiě gòng lùn qiū shuǐ

吾读楚骚词,纫兰还结茝。何似坐兹亭,长与芳菲对。

chǔ sāo
rèn lán hái jié zhǐ
zuò tíng
zhǎng fāng fēi duì

暂息征尘苦,旋从奏凯归。山川佳气回,楼台宿雾晞。


冲雪驱雕骑,当风解铁衣。功成报天子,讵敢望恩辉。

zàn zhēng chén
xuán cóng zòu kǎi guī
shān chuān jiā huí
lóu tái xiǔ 宿
chōng xuě diāo
dāng fēng jiě tiě
gōng chéng bào tiān
gǎn wàng ēn huī

长安七月天气凉,皛皛银河万里长。驱车出饯剪桐使,远赋皇华度汴梁。


汴梁形胜称都会,山如龙蟠水如带。地当天中控上游,百二崤关雄胜概。


君是经闱侍从臣,广厦细旃日讨论。五夜照归莲炬燄,六时赐出大官玲。


只今暂辍承明席,遥分玉节展周亲。梁苑平台似畴昔,未少邹枚骚雅客。


赋雪群推马长卿,授简当筵谁与敌。词臣还计缓王程,休沐翻为锦里行。


此时南浦波初绿,此时匡山月正明。石镜夜悬青黛合,香炉晓望紫烟轻。


日月湖,龙沙岸,中间窟宅多仙灵。瑶草琪花满地生玉堂,仙吏归去桃花树底吹鸾笙。


应有旌阳彩鸾诸真,云中来下迎可那。

zhǎng ān yuè tiān liáng
yín wàn zhǎng
chē chū jiàn jiǎn tóng shǐ 使
yuǎn huáng huá biàn liáng
biàn liáng xíng shèng chēng dōu huì
shān lóng pán shuǐ dài
dāng tiān zhōng kòng shàng yóu
bǎi èr xiáo guān xióng shèng gài
jūn shì jīng wéi shì cóng chén
guǎng 广 shà zhān tǎo lùn
zhào guī lián yàn
liù shí chū guān líng
zhī jīn zàn chuò chéng míng
yáo fèn jiē zhǎn zhōu qīn
liáng yuàn píng tái chóu
wèi shǎo zōu méi sāo
xuě qún tuī zhǎng qīng
shòu jiǎn dāng yàn shuí
chén hái huǎn wáng chéng
xiū fān wéi jǐn háng
shí nán chū 绿
shí kuāng shān yuè zhèng míng
shí jìng xuán qīng dài
xiāng xiǎo wàng yān qīng
yuè
lóng shā àn
zhōng jiān zhái duō xiān líng
yáo cǎo huā mǎn shēng táng
xiān guī táo huā shù chuī luán shēng
yīng yǒu jīng yáng cǎi luán zhū zhēn
yún zhōng lái xià yíng

一身北走又南游,解却征鞍上小舟。踪迹乍同江上梗,心情仍愧泽边鸥。


回看道路浮云隔,此去山川王气收。国子先生官自冷,逢迎那得到沧洲。

shēn běi zǒu yòu nán yóu
jiě què zhēng ān shàng xiǎo zhōu
zōng zhà tóng jiāng shàng gěng
xīn qíng réng kuì biān ōu
huí kàn dào yún
shān chuān wáng shōu
guó xiān shēng guān lěng
féng yíng dào cāng zhōu

俯仰笑寥廓,蹉跎感岁年。浪游今倦矣,缅想昔依然。


涨海重溟外,驼山数亩廛。先人遗素业,生计剩青毡。


负笈三城社,论文五穗边。交亲多慷慨,文酒得周旋。


台上回金勒,花前拾翠钿。姓名埋市井,歌舞出鞦韆。


有客尊常满,无营磬屡悬。彩毫从汩没,侧注漫拘挛。


射策收仍罢,焚舟计转坚。未酬三釜愿,俄及百忧煎。


世事支床失,雄心枕块捐。馀生存视息,大业久迍邅。


岂复谋衣食,终难谢椠铅。谬承辟选诏,旋泛孝廉船。


翡翠初来粤,黄金遂市燕。连城誇十五,奏牍诧三千。


王气瞻宫阙,鸿图陋涧瀍。北门叨选士,中秘更抽玄。


缓步铜龙署,高谈碣石天。笔花飞锦绮,文彩吐蜿蜓。


待诏时催草,承恩间赐莲。阳春矜白雪,清庙奏朱弦。


霄汉身能致,烟霞疾未痊。主恩宽药里,马鬣扫松阡。


寂寞蓬蒿径,荒芜下噀田。禄微耕未代,心远地逾偏。


凿沼鱼瀺灂,开林草郁芊。岁时过父老,伏腊话姻㜕。


霞岛桡从泛,罗浮屐屡穿。灶寻葛令迹,偈悟慧师禅。


采药供餐饵,留题遍劖镌。尘心顿濯濯,飙驭欲翩翩。


色借观涛起,怀翻恋阙牵。莺花蓟北望,猿鹤草堂悁。


吴越随游涉,江湖信溯沿。武林花澹澹,茂苑柳娟娟。


幽思邮程缓,纡途岁月愆。鹓行方问侣,龙驭再升軿。


泪与遗弓堕,人同丧考㾓。重明新出震,万物睹乘乾。


玉帛冠裳集,金鸡诏命宣。凤仪开景运,河瑞兆清涟。


共喜屯膏沛,还看泰茹连。赐环旌戆直,搜逸遍陬?。


边羽振飞鹭,峨冠列珥蝉。礼闱分较士,皇路广登贤。


剖璞期收玉,然犀易照渊。骨多千里骏,鉴拟九方歅。


虎观春风启,鸡筹晓漏传。两朝徵实录,内制代宸篇。


禁地容开局,时髦预比肩。常分法厨粟,亦割大官鲜。


快睹丰亨盛,时防鼎趾颠。绸缪疏户牖,氛祲动戈鋋。


辽左围方急,西川祸更延。军符十道出,烽燧九边然。


输挽闾阎竭,膏脂郡邑脧。逃臣轻国法,悍卒挟金钱。


风鹤皆成敌,旄倪谁为怜。蚊微山岂负,禽小海思填。


廊庙髀徒拊,干城略孰专。无繇纡国难,空愧备词员。


欲上千秋鉴,先驰四牡駽。羊肠轻叱驭,鸟道仰飞鸢。


击楫心逾壮,听鸡舞独先。藩屏封典重,带砺本支绵。


赋雪实游满,趋风车骑阗。曳裾疏礼数,授简喜翩翾。


役以皇华竣,程宽昼锦还。但濡马六辔,遑惜足重趼。


返棹回阳月,宁家寒食前。客心纷去住,时序忽流迁。


丘壑情偏适,简书迫已遄。敢言于役瘁,重荷宠光殷。


周道停征旆,桥门拥绛旃。宫墙瞻肃穆,桃李竞芳妍。


铃铎传宵警,诗书伴昼眠。化期收棫朴,材不乏楠楩。


虎踞山形壮,龙蟠帝业全。远臣心自耿,拙宦僻相便。


衰任逢歌凤,升宁兆献鳣。幽奇多搜历,竿牍懒板缘。


术自疏经世,恩还录讲筵。诜诜承緌佩,袅袅近炉烟。


微悃惭输曝,虚怀负转圜。仍辞丹禁席,重理白门鞭。


礼乐彝夔旧,秩宗夙夜虔。江山还旧识,寮寀尽新铨。


幸值皇威赫,欣闻虏骑跧。华夷通正朔,天地厌腥膻。


疏散材何补,倡狂性不悛。何当恋簪绂,祇合老林泉。


松竹开三径,云山访列仙。鹤台春寂寂,蒲涧水溅溅。


石髓非难遇,朱霞或可搴。那能甘雉畜,且去学鸿骞。


决计应须早,回头便堕缠。出门即有路,咫尺昆崙巅。

yǎng xiào liáo kuò
cuō tuó gǎn suì nián
làng yóu jīn juàn
miǎn xiǎng rán
zhǎng hǎi zhòng míng wài
tuó shān shù chán
xiān rén
shēng shèng qīng zhān
sān chéng shè
lùn wén suì biān
jiāo qīn duō kāng kǎi
wén jiǔ zhōu xuán
tái shàng huí jīn
huā qián shí cuì diàn
xìng míng mái shì jǐng
chū qiū qiān
yǒu zūn cháng mǎn
yíng qìng xuán
cǎi háo cóng méi
zhù màn luán
shè shōu réng
fén zhōu zhuǎn jiān
wèi chóu sān yuàn
é bǎi yōu jiān
shì shì zhī chuáng shī
xióng xīn zhěn kuài juān
shēng cún shì
jiǔ zhūn zhān
móu shí
zhōng nán xiè qiàn qiān
miù chéng xuǎn zhào
xuán fàn xiào lián chuán
fěi cuì chū lái yuè
huáng jīn suí shì yàn
lián chéng kuā shí
zòu chà sān qiān
wáng zhān gōng què
hóng 鸿 lòu jiàn chán
běi mén dāo xuǎn shì
zhōng gèng chōu xuán
huǎn tóng lóng shǔ
gāo tán jié shí tiān
huā fēi jǐn
wén cǎi wān tíng
dài zhào shí cuī cǎo
chéng ēn jiān lián
yáng chūn jīn bái xuě
qīng miào zòu zhū xián
xiāo hàn shēn néng zhì
yān xiá wèi quán
zhǔ ēn kuān yào
liè sǎo sōng qiān
péng hāo jìng
huāng xià xùn tián
wēi gēng wèi dài
xīn yuǎn piān
záo zhǎo chán zhuó
kāi lín cǎo qiān
suì shí guò lǎo
huà yīn
xiá dǎo ráo cóng fàn
luó chuān 穿
zào xún lìng
huì shī chán
cǎi yào gòng cān ěr
liú biàn chán juān
chén xīn dùn zhuó zhuó
biāo piān piān
jiè guān tāo
huái 怀 fān liàn què qiān
yīng huā běi wàng
yuán cǎo táng yuān
yuè suí yóu shè
jiāng xìn yán 沿
lín huā dàn dàn
mào yuàn liǔ juān juān
yōu yóu chéng huǎn
suì yuè qiān
yuān háng fāng wèn
lóng zài shēng pēng 軿
lèi gōng duò
rén tóng sàng kǎo
zhòng míng xīn chū zhèn
wàn chéng qián
guàn shang
jīn zhào mìng xuān
fèng kāi jǐng yùn
ruì zhào qīng lián
gòng tún gāo pèi
hái kàn tài lián
huán jīng gàng zhí
sōu biàn zōu ? ?
biān zhèn fēi
é guàn liè ěr chán
wéi fèn jiào shì
huáng guǎng 广 dēng xián
pōu shōu
rán zhào yuān
duō qiān jùn
jiàn jiǔ fāng yīn
guān chūn fēng
chóu xiǎo lòu chuán
liǎng cháo zhēng shí
nèi zhì dài chén piān
jìn róng kāi
shí máo jiān
cháng fèn chú
guān xiān
kuài fēng hēng shèng
shí fáng dǐng zhǐ diān
chóu miù shū yǒu
fēn jìn dòng chán
liáo zuǒ wéi fāng
西 chuān huò gèng yán
jūn shí dào chū
fēng suì jiǔ biān rán
shū wǎn yán jié
gāo zhī jùn juān
táo chén qīng guó
hàn jiā jīn qián
fēng jiē chéng
máo shuí wéi lián
wén wēi shān
qín xiǎo hǎi tián
láng miào
gàn chéng luè shú zhuān
yáo guó nán
kōng kuì bèi yuán
shàng qiān qiū jiàn
xiān chí xuān
yáng cháng qīng chì
niǎo dào yǎng fēi yuān
xīn zhuàng
tīng xiān
fān píng fēng diǎn zhòng
dài běn zhī mián
xuě shí yóu mǎn
fēng chē tián

萧瑟残年自掩扉,可堪节候与心违。因逢梅树园边客,始觉阳春坐上归。


贫病故人还共狎,交疏时俗任相非。藜羹且醉寒宵酒,莫待他时剡雪飞。

xiāo cán nián yǎn fēi
kān jiē hòu xīn wéi
yīn féng méi shù yuán biān
shǐ jiào yáng chūn zuò shàng guī
pín bìng rén hái gòng xiá
jiāo shū shí rèn xiàng fēi
gēng qiě zuì hán xiāo jiǔ
dài shí yǎn xuě fēi

相逢不道是他乡,尚忆登高去岁觞。风物隔年如过眼,天涯今日又重阳。


尊醪满泛吴江雪,篱菊纷披上苑霜。行路风尘君自见,肯因摇落客心忙。

xiàng féng dào shì xiāng
shàng dēng gāo suì shāng
fēng nián guò yǎn
tiān jīn yòu zhòng yáng
zūn láo mǎn fàn jiāng xuě
fēn shàng yuàn shuāng
háng fēng chén jūn jiàn
kěn yīn yáo luò xīn máng
更多关于李孙宸的古诗>>
古诗文网©京ICP备15008691号-1 北京次元跳动科技有限公司 | 友情链接: