作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

释文珦介绍

释文珦
释文珦 ►1075篇诗文

释文珦(一二零一)(生年据本集卷一零《看新历》“又看景定新颁历,百岁还惊五十过”推定),字叔向(影印《诗渊》册五页三七九八《宿山庵》署),自号潜山老叟,于潜(今浙江临安西南)人。早岁出家,遍游东南各地,游踪略见集中《闲中多暇追叙旧游成一百十韵》诗,有“题咏诗三百,经行路四千”之句,后以事下狱,久之得免,遂遁迹不出。终年八十馀。诗集已佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑为《潜山集》十二卷,事见集中有关诗篇。

释文珦(一二零一)(生年据本集卷一零《看新历》“又看景定新颁历,百岁还惊五十过”推定),字叔向(影印《诗渊》册五页三七九八《宿山庵》署),自号潜山老叟,于潜(今浙江临安西南)人。早岁出家,遍游东南各地,游踪略见集中《闲中多暇追叙旧游成一百十韵》诗,有“题咏诗三百,经行路四千”之句,后以事下狱,久之得免,遂遁迹不出。终年八十馀。诗集已佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑为《潜山集》十二卷,事见集中有关诗篇。

相关资料
相关作品
吟行不惮遥,风景尽堪抄。
天水清相入,秋冬气始交。
饮虹消海曲,宿雁下塘坳。
归去须乘月,松门许夜敲。
yín háng dàn yáo
fēng jǐng jìn kān chāo
tiān shuǐ qīng xiàng
qiū dōng shǐ jiāo
yǐn hóng xiāo hǎi
xiǔ 宿 yàn xià táng ào
guī chéng yuè
sōng mén qiāo
人生百年间,何殊旅亭客。
少壮不可留,渐觉衰老迫。
纵使功业成,谁能免形役。
长歌归去来,山中煮白石。
rén shēng bǎi nián jiān
shū tíng
shǎo zhuàng liú
jiàn jiào shuāi lǎo
zòng shǐ 使 gōng chéng
shuí néng miǎn xíng
zhǎng guī lái
shān zhōng zhǔ bái shí
上人家在庐山阴,木皮作衣云作心。
独携铁锡来参寻,禅中悟得唐人吟。
秋高忽忆归山住,旧结茅茨连古树。
他年我欲寻君去,只恐云深不知处。
shàng rén jiā zài shān yīn
zuò yún zuò xīn
xié tiě lái cān xún
chán zhōng táng rén yín
qiū gāo guī shān zhù
jiù jié máo lián shù
nián xún jūn
zhī kǒng yún shēn zhī chù
生年已六十,所历更万端。
富贵等浮云,变灭不足观。
身如冬岭松,独立守岁寒。
心如古井水,到底无波澜。
吾道即古道,处今良独难。
是非不易辩,长叹复长叹。
shēng nián liù shí
suǒ gèng wàn duān
guì děng yún
biàn miè guān
shēn dōng lǐng sōng
shǒu suì hán
xīn jǐng shuǐ
dào lán
dào dào
chù jīn liáng nán
shì fēi biàn
zhǎng tàn zhǎng tàn
深居在空闲,颇适静者性。
门外远游尘,落叶满荒径。
阳光下西垂,东岭有余映。
焚香读楞伽,唯许山鬼听。

shēn zài kōng xián
shì jìng zhě xìng
mén wài yuǎn yóu chén
luò mǎn huāng jìng
yáng guāng xià 西 chuí
dōng lǐng yǒu yìng
fén xiāng léng
wéi shān guǐ tīng
寒泉发灵窦,翠霭生重冈,
偶因山冈鸣,得此林僧房。
高槐肃夜气,短牖熙晨光。
空门了无事,岁月静中忘。
hán quán líng dòu
cuì ǎi shēng zhòng gāng
ǒu yīn shān gāng míng
lín sēng fáng
gāo huái
duǎn yǒu chén guāng
kōng mén le shì
suì yuè jìng zhōng wàng
运有荣枯,道有隆污。
吉凶福祸,相为乘除。
历览旧载,变灭纷如。
或以贫残,或以逼诛。
莫知其端,为之长吁。
予少愚蠢,不能奔趋。
翛然物表,与古为徒。
彼是两忘,乃道之枢。
庶几中庸,匪疾匪徐。
不事王侯,不游国都。
高尚其事,猗那其居。
烟霞冲澹,松竹扶疎。
来往忘机,山泽之癯。
荷裳芰制,可曳可娄。
竺坟鲁诰,可卷可舒。
逍遥林壑,宁畏简书。
临清坐茂,洽比禽鱼。
自守玄默,死生弗渝。
安时处顺,其乐只且。
yùn yǒu róng
dào yǒu lóng
xiōng huò
xiàng wéi chéng chú
lǎn jiù zǎi
biàn miè fēn
huò pín cán
huò zhū
zhī duān
wéi zhī zhǎng
shǎo chǔn
néng bēn
xiāo rán biǎo
wéi
shì liǎng wàng
nǎi dào zhī shū
shù zhōng yōng
fěi fěi
shì wáng hóu
yóu guó dōu
gāo shàng shì
yān xiá chōng dàn
sōng zhú shū
lái wǎng wàng
shān zhī
shang zhì
lóu
zhú fén gào
juàn shū
xiāo yáo lín
níng wèi jiǎn shū
lín qīng zuò mào
qià qín
shǒu xuán
shēng
ān shí chù shùn
zhī qiě
天寒常早睡,不待日光敛。
恐碍山猿入,柴门未尝掩。
落叶打窗鸣,枕间疑雨点。
起视西峰头,月残星闪闪。
tiān hán cháng zǎo shuì
dài guāng liǎn
kǒng ài shān yuán
chái mén wèi cháng yǎn
luò chuāng míng
zhěn jiān diǎn
shì 西 fēng tóu
yuè cán xīng shǎn shǎn
小人必树党,势利相因依。
势成乃翕合,势去还暌离。
君子贵独立,中心存不欺。
荣华羞附丽,衰谢罔弃遗。
君子与小人,於此常见之。
君子诚可守,小人足堪嗤。
君不见媚春野卉亿万数,花栏映发如有期。
一朝霜风肆凌厉,傍睨不复相扶持。
涧底乔松过百尺,干宵直上无附枝。
黛色不为时所变,澹然自有岁寒姿。
xiǎo rén shù dǎng
shì xiàng yīn
shì chéng nǎi
shì hái kuí
jūn guì
zhōng xīn cún
róng huá xiū
shuāi xiè wǎng
jūn xiǎo rén
cháng jiàn zhī
jūn chéng shǒu
xiǎo rén kān chī
jūn jiàn mèi chūn huì 亿 wàn shù
huā lán yìng yǒu
cháo shuāng fēng líng
bàng xiàng chí
jiàn qiáo sōng guò bǎi chǐ
gàn xiāo zhí shàng zhī
dài wéi shí suǒ biàn
dàn rán yǒu suì hán 姿

久作余英客,溪山似有缘。
柳堤便野步,竹寺称幽禅。
结伴寻沙鹭,忘归笑杜鹃。
翛然绳检外,颇觉胜神仙

jiǔ zuò yīng
shān yǒu yuán
liǔ biàn 便
zhú chēng yōu chán
jié bàn xún shā
wàng guī xiào juān
xiāo rán shéng jiǎn wài
jiào shèng shén xiān
更多关于释文珦的古诗>>
古诗文网©京ICP备15008691号-1 北京次元跳动科技有限公司 | 友情链接: